Khi tôi còn là
một đứa trẻ, mẹ luôn tất bật chuyện nấu nướng, dọn dẹp và chuẩn bị chu đáo cho
tất cả mọi người.
Tối nọ, sau cả ngày lao động vất vả mẹ đặt đĩa trứng,
xúc xích và những miếng bánh mì quá lửa trước mặt ba tôi. Tôi
đang chờ xem phản ứng của ba như thế nào, hẳn ông sẽ giận dữ.
Tuy nhiên, ông lấy bánh mì bị cháy, quệt bơ mứt, ăn
với xúc xích từng miếng một, và mỉm cười với mẹ. Sau đó, ba quay sang hỏi tôi
hôm nay đi học thế nào. Khi tôi đứng dậy vào phòng học bài, tôi nghe tiếng mẹ
nói xin lỗi ba vì làm bánh mì cháy. Và tôi sẽ không bao giờ có thể quên điều ba
tôi nói: “Em à, anh rất thích những miếng bánh mì cháy”.
Tối hôm đó, ba vào giường hôn lên trán và chúc tôi ngủ
ngon. Không kìm nén được, tôi liền hỏi ba rằng: “Ba thực sự thích ăn những miếng
bánh bị cháy?”.
Ba ôm tôi vào lòng và nói: “Mẹ của con đã phải làm việc rất
vất vả cả ngày và mẹ thực sự mệt, hơn nữa không vì một chút bánh bị
cháy mà có thể làm tổn thương bất kỳ ai. Con biết không, trong cuộc
sống còn có rất nhiều thứ không hoàn hảo, và cả những con người cũng không
hoàn hảo. Ba cũng không phải là người tốt nhất, có lúc ba đã quên ngày sinh
nhật của mẹ nhưng mẹ con chưa bao giờ trách móc gì cả”.
Cái mà tôi học được trong nhiều năm qua, chính là biết chấp nhận những lỗi lầm của nhau,
và vui mừng với những nét độc đáo của nhau. Sự thấu hiểu là nền tảng cho
mọi mối quan hệ bao gồm tình bạn, tình vợ chồng hay cha mẹ và con cái.
Đừng đặt chìa khoá hạnh phúc của bạn trong túi người
khác, hãy giữ nó cho mình nhé. Hãy chuyển câu chuyện này đến mọi người để làm giàu
thêm cuộc sống... và tôi vừa mới làm!
"Miếng bánh mì cháy".
Phụ
mẹ con nướng bánh,
Để cháy hơn nửa phần,
Ba đã chẳng phân vân,
Ăn ngon trong tĩnh lặng,
Đâu có gì nói năng!
Mẹ phân bua lo lắng,
Cho xin lỗi ông ơi,
Tâm trí tôi đâu rồi,
Sáng nay như mù rối,
Việc bề bộn quá thôi.
Mẹ thương con ,quí ba,
Lo cho mình trọn vẹn,
Thì có chi mà thẹn...
Miếng bánh cháy sáng nay,
Bình yên sống qua ngày.
Con yêu! vui, ngoan nhé!
Mình hết thảy làm người ,
Không một ai vẹn toàn,
Những lầm lỗi cõn con,
Lẽ thường trong cuộc sống!
Cứ thế mà suy rộng..
Tha thứ... chấp nhận nhau,
Xóa quên đi niềm đau,
Cảm thông chân hạnh phúc,
Chánh tâm thường hun đúc.
Bạch Xuân Lộc
|
Tôi lạc bước tới nhà anh được đọc bài thơ Miếng bánh mỳ cháy quả là thú vị .
Trả lờiXóa* HS cảm ơn bạn hiền Hoanglam To đã đồng cảm...Thanks !
Xóa